friendship
xin cám ơn các bạn đã ghé qua, xin các bạn đăng ký nick để có thể thấy được toàn bộ forum của chúng tôi
friendship
xin cám ơn các bạn đã ghé qua, xin các bạn đăng ký nick để có thể thấy được toàn bộ forum của chúng tôi
friendship
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


12A1
 
Trang ChínhPortalGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 ban gái tui bị tâm thần khi tui tạm chia tay cô ấy !!rat hay ! ko đọc la ngốc

Go down 
Tác giảThông điệp
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 386
Registration date : 22/04/2008

ban gái tui bị tâm thần khi tui tạm chia tay cô ấy !!rat hay ! ko đọc la ngốc Empty
Bài gửiTiêu đề: ban gái tui bị tâm thần khi tui tạm chia tay cô ấy !!rat hay ! ko đọc la ngốc   ban gái tui bị tâm thần khi tui tạm chia tay cô ấy !!rat hay ! ko đọc la ngốc I_icon_minitimeSun Jun 29, 2008 2:06 pm

Mẹ
B liên tục chì chiết tại tôi mà B mới ra nông nỗi này. B lầm lỳ, không
nói chuyện với ai nhưng liên tục lẩm bẩm một mình. Cô ấy đã bị ảnh
hưởng nghiêm trọng đến thần kinh khi uống thuốc ngủ của bố chỉ vì tôi
có ý định chia tay...





ban gái tui bị tâm thần khi tui tạm chia tay cô ấy !!rat hay ! ko đọc la ngốc Butchi Hoàng Minh Tuấn (HN)










Cách đây 2 năm, tôi và B vẫn còn là người yêu của
nhau. Khi đó, B rất đáng yêu nên mỗi khi ở bên cô ấy tôi đều thấy thoải
mái, tôi quyết định yêu B, không một chút suy nghĩ sẽ chơi bời hay
thiếu đứng đắn.

B nóng tính, lại trẻ con nên tôi đã cố gắng rèn giũa
cô ấy nhiều lắm. Cũng vì B có hoàn cảnh khá đặc biệt nên ngoài yêu ra
tôi còn thấy thương nữa. Bố B bị tâm thần loại nhẹ nên vẫn ở chung cùng
gia đình, một mình mẹ B buôn bán lo cho cả nhà. Mỗi khi bố cô ấy lên
cơn, mẹ và B lại phải nhốt bác ấy vào phòng khác, rồi lừa cho uống
thuốc ngủ để bác ấy nằm im. Những lúc bình thường, bác ấy rất hiền và
quý tôi. Cả gia đình B đều nhờ tôi dạy dỗ B nên người, họ coi tôi như
người trong nhà, gọi đến ăn cơm thường xuyên, thậm chí còn có ý dẫn tôi
về thăm họ hàng bác trai nữa.

B cũng rất yêu tôi. Lúc nào cô ấy cũng muốn tôi dành
hết thời gian và tình cảm cho một mình cô ấy thôi, tất nhiên khi yêu
thì tôi chỉ luôn nghĩ đến B nhưng có vẻ B không tin điều đó lắm. Trường
tôi học nhiều con gái xinh, gia đình tôi cũng khá giả nên B luôn lo sợ
một lúc nào đó sẽ có ai “cướp” mất tôi. Không hiểu sao cái suy nghĩ ấy
ngày càng ám ảnh B, có lần B nói nếu tôi thay lòng đổi dạ, cô ấy sẽ
chết làm ma ám chứ không để tôi yên ổn mà đi với người khác đâu. Tôi
chỉ cười và trấn an rằng nếu B cứ ngoan ngoãn thế này, chẳng có lý do
gì để chia tay cả.

Thế nhưng B càng ngày càng muốn sở hữu tôi. Tôi đi
ăn cùng gia đình bị mất sóng, cô ấy gọi không được là nhắn đến chục cái
tin nói rằng sẽ tự tử vì tôi thay lòng đổi dạ. Nhận được tin, tôi lao
đến nhà B thì thấy cô ấy vẫn bình thường. Tôi giải thích lý do, cô ấy
khóc và quỳ hẳn xuống nói rằng: “Nếu em còn không liên lạc được với anh
một lần nữa, em sẽ chết thật cho anh xem...” Thú thực lúc đó tôi rất sợ
cô ấy nghĩ quẩn mà làm liều, bởi tính B rất trẻ con, thiếu suy xét.

Không hiểu do đâu mà B tin chắc rằng tôi không đến
nhà cô ấy ăn 4 lần/ tuần nghĩa là tôi đang... bắt cá hai tay. Rồi tôi
lơ là tin nhắn, gọi điện hàng đêm và không thường xuyên đón đi chơi là
tôi đang dành thời gian cho người khác. Đã yêu nhau đến năm thứ 2 rồi
nên tôi muốn B biết suy nghĩ hơn, tập trung học và lo cho tương lai chứ
không cần như hồi mới yêu nữa, thế nhưng B lại không chịu hiểu.

Có thể sẽ có người cho tôi là kẻ đểu giả, nhưng kiểu
yêu nghẹt thở đó làm tôi thấy khó chịu quá. Tuần nào tôi cũng phải về
ăn cùng nhà B 4 lần, nếu thiếu thì B sẽ khóc lóc và tra tấn tôi hết cả
ngày hôm sau. Rồi B đòi sang nhà tôi hàng ngày, cùng mẹ tôi nấu ăn và
lo việc bên nhà tôi cứ như cưới nhau đến nơi vậy. Mẹ và chị tôi nhiều
lúc bấm nhau cười, bảo tôi có cô bạn gái “chu đáo” và “tự nhiên” quá,
gia đình tôi vốn không quen sự quan tâm thái quá nên khó chịu mà chẳng
biết góp ý kiểu gì đành nói với tôi. Khi biết được điều đó, tôi xấu hổ
không để đâu cho hết.

Những lúc đi cùng nhau (cô ấy muốn 12/24h, trừ lúc
cô ấy ở trường thì tôi phải luôn bên cạnh), B kiểm soát hết cả điện
thoại của tôi. Cứ ai gọi đến là B nói tôi đang... tắm. Ngượng chín cả
mặt với bạn, tôi bực tức góp ý thì B lại khóc, cô ấy nói rất yêu tôi,
nếu mà mất tôi chắc chắn là sẽ chết chứ không sống nổi.
2 năm yêu nhau, tôi cảm thấy mình không còn là
mình nữa, liên tục phải nhìn thấy nước mắt và hoảng sợ khi cô ấy... tự
tử hụt. Cho đến một ngày, tôi thực sự hết chịu nổi khi muốn nghỉ học
để... cưới. B nói cô ấy không muốn học nữa, bảo tôi về nói với gia đình
chuẩn bị rồi sau này 2 đứa mở cửa hàng, mẹ B cũng đồng ý bởi theo bà,
“con gái có lứa có thì”. Tôi suýt ngất khi nghe tin đó, tôi vẫn còn
đang học cao đẳng, chưa có cái gì trong tay thì cưới bằng niềm tin ư?
ban gái tui bị tâm thần khi tui tạm chia tay cô ấy !!rat hay ! ko đọc la ngốc C
Liệu tôi có bị thù oán đến hết đời với cái "danh" khốn nạn? (Hình minh hoạ)
Quá ngột ngạt và khó chịu, tôi đã đề nghị chia tay
một thời gian để xem lại tình cảm. Lúc này B không còn đáng yêu như hồi
đầu nữa, thậm chí cứ nhìn thấy cô ấy là tôi thấy sợ. Tôi nghĩ quyết
định tạm không gặp nhau trong 1 tháng. Suy nghĩ đến nát óc, tôi mới
nhận ra mình không còn yêu B nữa, không có chút cảm giác nhớ nhung mà
chỉ thấy nản vô cùng.


Rồi mẹ B hốt hoảng gọi tôi đến thông báo cô ấy đã
uống 10 viên thuốc ngủ đặc trị thần kinh của bố. Tôi sợ hãi, lao ngay
đến bệnh viện. Nhà cô ấy nhìn tôi như kẻ thù, nhưng tôi chỉ biết im
lặng bởi sức khoẻ của B quan trọng hơn. 3 ngày sau, mẹ B lại gọi tôi
đến, bà nói rằng giờ thần kinh của B rất bất ổn, lúc cười nói 1 mình,
lúc lại khóc và rất lầm lỳ, chẳng chịu gặp ai cả.

Khi tôi đến thăm, B nhận ra tôi và cứ thế khóc. Thú
thực tôi thương cô ấy vô cùng, nhưng tình cảm thì chỉ dừng ở mức tình
thương mà thôi. Mẹ B chì chiết, đay đi đay lại rằng tôi phải có trách
nhiệm, phải bồi thường danh dự cho B bằng mọi giá, kể cả việc tôi phải
lấy B...

Mẹ tôi đã đến gặp gia đình B xin lỗi và mong bên ấy
hiểu rằng tôi không làm gì sai vì chuyện tình cảm chẳng ai thúc ép
được. Thế nhưng mẹ B kiên quyết nói tôi phải có trách nhiêm với cả cuộc
đời B sau này.

Tôi không sợ trách nhiệm, không sợ bất cứ trở ngại
nào khi chăm sóc B cả. Nhưng nếu phải sống chung với nhau suốt đời chỉ
vì trách nhiệm mà đã hết tình cảm thì khác gì cuộc sống dưới địa ngục?

Hiện giờ mẹ B liên tục thúc ép, bố mẹ tôi thì im
lặng, còn tôi thấy mình cũng sắp bị điên vì hoàn cảnh oái oăm này. Nếu
dứt khoát hẳn, liệu tôi có bị thù oán đến hết đời với cái “danh” khốn
nạn không?
Về Đầu Trang Go down
https://11a1.mam9.com
Admin
Admin
Admin


Tổng số bài gửi : 386
Registration date : 22/04/2008

ban gái tui bị tâm thần khi tui tạm chia tay cô ấy !!rat hay ! ko đọc la ngốc Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: ban gái tui bị tâm thần khi tui tạm chia tay cô ấy !!rat hay ! ko đọc la ngốc   ban gái tui bị tâm thần khi tui tạm chia tay cô ấy !!rat hay ! ko đọc la ngốc I_icon_minitimeSun Jun 29, 2008 2:14 pm

Về Đầu Trang Go down
https://11a1.mam9.com
 
ban gái tui bị tâm thần khi tui tạm chia tay cô ấy !!rat hay ! ko đọc la ngốc
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Im lặng ........Chia tay !!
» 10 cách để vượt wa một cuộc chia tay !
» 1 thu hanh phuc dc goi la chia tay

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
friendship :: tâm sự teen ( trai tim be nho )-
Chuyển đến